Trong những khoảng lặng của cuộc sống, đôi lúc tôi cảm thấy dường như mình là một con người đầy tham vọng bởi tôi luôn khát khao phải đạt được những mục tiêu xa hơn so với những điều hiện nay tôi đã làm được , phải vươn tới những cái xa nhất mà tôi có thể. Nhưng rồi lại có những lúc, tôi cảm thấy mình là một con người rất đỗi bình thường với một điều mong muốn duy nhất là có được một cuộc sống giản dị yên bình bên gia đình và người thân
Điều đó thể hiện rất rõ trong cuộc sống của tôi lúc này. Từ thứ hai đến thứ sáu, tôi cảm thấy dường như mình là một con rôbô vậy, sống rất nguyên tắc, nỗ lực hết mình cho công việc và những hoài bão cá nhân. Nhưng rồi đến cuối tuần, dường như tôi lại biến thành một con người hoàn toàn khác, một con người vô tổ chức để chạy theo những khoảnh khắc cảm xúc của riêng mình
Có vẻ như có một chút gì đó không bình thường nhưng thực sự tôi cảm thấy hạnh phúc với cuộc sống mình lúc này. Con người chúng ta không thể sống chỉ với lý trí mà không cần tình cảm, bởi nếu vậy hóa ra không phải mình đang là một cỗ máy biết đi à . Nhưng ngược lại con người cũng không thể mãi sống trong những cảm xúc phi thực tế của mình, bởi rốt cục những người như vậy sẽ đi đến đâu.
Có nhiều người hỏi tôi rằng tại sao tôi không tiếp tục học lên cao hay sang một môi trường hiện đại như Mỹ để làm việc bởi như vậy tôi sẽ có thể tiếp tục còn tiến rất xa và vươn tới những đỉnh cao tận cùng của công nghệ . Thực sự tui cũng rất thích và muốn được như vậy nhưng tiếc là tôi lại là một con người sống nghiêng về tình cảm. Đối với tôi những cảm xúc có được từ cuộc sống xung quanh mới là những thứ quan trọng nhất. Và tôi không muốn đánh đổi hạnh phúc hiện tại của mình cho những thứ mà tôi cũng chưa biết chắc rằng liệu mình có thực sự thích không nữa
Và như đã nói ở trên liệu một con người tình cảm như tôi sẽ đi đến đâu. Kinh nghiệm từng trải giúp tôi nhận ra một điều rằng nếu biết cách kết hợp giữa lý trí và tình cảm một cách hài hòa, tình cảm sẽ biến thành một sức mạnh rất lớn để đẩy con người ta tiến lên rất xa, để vượt qua tất cả những chướng ngại tầm thường của cuộc sống vươn đến những giấc mơ của chính mình . Không phải những điều mà tôi đã đạt được cho đến hôm nay là do tôi luôn sống và theo đuổi những giấc mơ của chính mình hay sao, cho dù có hơi mang tiếng là ...sến và mơ mộng . Và tôi luôn mong rằng cuộc sống của mình vẫn sẽ mãi được như thế cho dù có thể đến một lúc nào đó bất chợt tôi nhận ra rằng, tôi chỉ là một người bình thường và không đi đến đâu hết