Thứ Năm, 27 tháng 7, 2006

Chúc mừng bạn


Thế là sau 4 năm học, một thời gian không phải là dài nhưng cũng không quá ngắn, bạn đã tốt nghiệp ra trường. Có lẽ hôm nay sẽ là một ngày khó quên trong cuộc đời bạn. Xúng xính trong bộ đồ tốt nghiệp , nở một nụ cười tươi tắn khi nhận bằng. Không hiểu sao lúc đó tôi có cảm giác như chính mình là người đứng trên bục vậy.

Nhiều lúc tôi cảm thấy mối quan hệ giữa tôi và bạn có một cái gì đó thật đặc biệt. Nhớ hồi còn cấp 3, tôi và bạn rất hay cãi nhau, có những lúc tôi gần như muốn xé xác bạn ra thành trăm mảnh khi bị chọc tức. Rồi chúng ta cùng lên đại học, bẵng đi một thời gian dài tôi không còn liên lạc với bạn nữa.

Cách đây gần hai năm, khi bị mất xe máy, lần đầu tiên tôi biết rằng xã hội này không phải như những gì mình đang nghĩ, hoàn toàn mất niềm tin vào cuộc sống, chính lúc đó bạn là người duy nhất đến bên cạnh an ủi, rủ tôi đi uống trà... Sau đó một tháng, tôi tiếp tục thất bại Trí tuệ Việt Nam, mục tiêu lớn nhất của tôi trong những năm đại học, chuẩn bị bị đuổi khỏi lớp Tài Năng vì bỏ thi, thì chính những lời động viên của bạn lại một lần nữa giúp tôi vượt qua sóng gió.

Mới đó đến nay đã 2 năm rồi, bạn đã luôn là chỗ dựa mỗi khi tôi phải đối mặt với những thách thức trong cuộc sống. Nhớ những lúc tôi trút cơn bực dọc của mình lên bạn nhưng bạn vẫn đối xử tốt với tôi. Từ đó tôi đã nhận thấy rõ bản thân mình hơn và tôi cảm thấy mình cũng đã thay đổi rất nhiều, ôn hòa hơn, tự tin hơn, yêu đời hơn. Những thành công mà tôi liên tiếp đạt được trong hai năm gần đây đều thấp thoáng có dáng dấp của bạn.

Hôm nay là ngày bạn chính thức rời khỏi môi trường đại học để đến với môi trường khắc nghiệt hơn nhưng cũng đầy thú vị. Tôi cũng không biết chúc bạn điều gì, chỉ hi vọng rằng bạn sẽ luôn cảm thấy tự tin hạnh phúc trên con đường mà mình đã chọn, mong rằng những điều tốt đẹp nhất trong cuộc sống này sẽ đến với bạn và hãy luôn là bạn thân tôi nhé Image.

Thứ Sáu, 21 tháng 7, 2006

Working for Google in Silicon Valley?


Today, I've recieved a mail from Google. They told me that they have take a look at my CV and would like to invite me to work at Google headquarter in Silicon Valley.

Nice surprise! I never think about that. Because last month I refused to do the internship at Google Beijing. Perhaps they want to invite me again.

I'm so happy, not because of the invitation but because I think maybe I have a little talent. Some of my friends talked to me that "You are excellent, Ngon!", but actually I never think it's truth. I'm just an ordinary person. All things I have is a fascination about IT, plus a little lucky and I don't have any special things compare to my friends around. So I always try my best, maybe it have become my speciality.

What about my decision? Working for Google? I will not.

It's so easy to decide when I have set a goal for my life. Now I want to take lots of time for my thesis, my graduation and also for my intention in the near future. I will go abroad but it’s not now, but after I can do something useful.

Hope I will not regret about that.

Thứ Sáu, 14 tháng 7, 2006

Become a new person



Last night, when walking on the street, I saw an old and poor woman was coming home after a day of working. She take the furniture in her hand and walked very slowly. I feel sorry for her because she is too weak, this work isn’t suitable for her. But maybe because of circumstance, she was forced to do that,  she had to earn money for her living and also her family.


Suddenly, I think about myself. I’m a student, I have many good conditions to study and work. I have lots of knowledge in my head and also many technologies in my hand but I’ve ever done anything thing useful. All things I have done just because I want to demonstrate myself and I am easily upset when all things do not happen as I thought.


I feel ashamed. I need a change in my thought and also my life. I said to myself “Ngon, from now on, you should try to live not only for you but also your family and your friend, not only do what you like but also work hard to bring more benefits to people around you, contribute to improve the life of this society”. I have a feeling that my thought have grew so much. Perhaps I have become a mature person.


I set a goal for me in the next 8 years “Building one of the biggest IT Company in Vietnam”. I’m not sure it may come true but now is the time I feel confident than ever. Thanks to many good friends have comforted me each time I have stress, I wish all of you will always be with me in the way to achieve that goal.


Thứ Ba, 4 tháng 7, 2006

Buồn



Sáng, đi ăn cơm, để quên cái Ipod trên bàn, 30' sau quay lại, mất!

Trưa, đang đứng ở lề đường, tự nhiên đằng sau có một số mảnh đá bay trúng. Quay lại, một chiếc xe buýt cửa kính đã vỡ nát. Một ai đó đã chọi hòn đá vào chiếc xe buýt đang chạy tốc độ cao. Giao thông ùn tắc.

Chiều, một người bạn thân hiểu lầm không rõ nguyên do, cũng không biết giải thích làm sao.

Có lẽ nếu mình không biết gì, không có gì và chỉ một mình như cách đây 2 năm thì đôi khi cũng hay. Lúc nào cũng chỉ sống với duy nhất những đam mê của mình.

Mình luôn muốn là một người năng động, giao tiếp tốt, quan hệ rộng... nhưng thực sự mình thuộc mẫu người sống nội tâm nhiều hơn.

Nỗi buồn sẽ qua và mình cũng sẽ lạc quan trở lại nhưng đến bao giờ mình mới có thể lại là mình đây?

Đi ngủ thôi, quên hết mọi chuyện. Sáng mai thức dậy sẽ lại là một sinh viên của 2 năm về trước : tự tin, nhiệt huyết, cháy bỏng với những đam mê riêng của mình.


Chủ Nhật, 2 tháng 7, 2006

Lose way



So tired in the recent days, worry about many things and have a feeling that I have losed my way in life.

Some people talk to me I was crazy. Because I have missed many opportunities in my life. Reject a high-salary job 2 years ago, delay many subjects in the school just because a small contest, reject to work for a big company like Google....and so on. For me, just one reason, because I don't like them, I didn't feel happy when doing that. And I always think they are right decision.

But why am I now? Why I don't have the courage like 2 or 3 years ago? Why I am afraid of many things and why I cannot be confident about myself anymore? I wish I could be ...me serveral years ago, so that I can make decision easily but ....I cannot Image.


I have increased my awareness so much in recent years, realize many things and realize that it's not easy to live in this society. I'm afraid of Vietnamese, have doubt about them. I don't know why Vietnamese is so bad. They always consider about themself, always try to earn more money, earn more reputation without caring about people around them.

Perhaps I'm having stress Image. I need time for retirement. There are too many things happend to me so that I cannot process. Stop writing now, it's time for me to listen to some music.

Facebook Twitter Hot! Delicious Digg Favorites More