Tuần này thời tiết nóng quá, thấy ai cũng có vẻ mệt mỏi, mình cũng chẳng làm được gì cả . Rảnh rỗi không biết làm gì nên ngồi suy ngẫm về cuộc sống. Tự nhiên một ý nghĩ chợt đến trong đầu, không biết một cuộc sống hạnh phúc với mình sẽ là như thế nào nhỉ? Khoan nói những cái to tát xa xôi về mặt tinh thần, cứ cụ thể bằng vật chất trước cái đã . Đó là
1. Một căn nhà khang trang, đầy đủ tiện nghi và ở gần với gia đình
2. Một môi trường sống thoải mái, không ồn ào và không ô nhiễm. Kết hợp giữa không khí làng quê với sự tiện nghi trong thế giới hiện đai
3. Được ăn ngon mặc đẹp
4. Được hưởng một nền giáo dục cũng như chăm sóc y tế tốt
5. Làm đúng công việc mình đam mê
6. Những dịch vụ giải trí lành mạnh vào thời gian rảnh: thể thao, cinema, trò chơi cộng đồng...
7. Thường xuyên được đi du lịch đây đó mở mang kiến thức
Hình như là hơi bị nhiều . Tuy nhiên có lẽ đây cũng là ước muốn của rất nhiều người khác. Vậy thì tại sao mình không hướng những cái đam mê của mình vào những công việc phục vụ cho mục đích ở trên. Như vậy thì không chỉ mình cảm thấy vui vẻ mà cuộc sống của mình cũng như những người xung quanh mình sẽ từng bước được cải thiện
Trong những năm qua Việt Nam luôn tìm mọi cách để đẩy nhanh tốc độ phát triển kinh tế, các tỉnh đua nhau cạnh tranh giành đầu tư từ nước ngoài. Và hình như chúng ta đang bắt đầu đi vào lối mòn của Hàn Quốc, Trung Quốc, Thái Lan.... Để có được sự phát triển nhanh, đã có lúc họ phải trả giá bằng chính chất lượng cuộc sống của người dân và phải mất rất nhiều thời gian mới có thể khắc phục hậu quả này. Nhận ra điều đó nên họ đang tìm cách chuyển các công việc nặng nhọc và hại sức khỏe sang các nước kém phát triển hơn họ. Tất nhiên Việt Nam là nước nghèo nên phải chấp nhận đầu tư để đẩy nhanh sự phát triển. Nhưng đã đến lúc chúng ta phải có sự chọn lọc các dự án đầu tư và tự tìm ra một hướng đi nếu không muốn suốt đời chỉ theo sau lưng nước khác và trở thành bãi rác công nghệ của thế giới
Trong thời đi học, đã nhiều lần mình được dạy rằng: muốn phát triển chúng ta phải tiến vào công nghiệp, phải tiến sâu vào lĩnh vực tri thức. Nhưng thực sự mình đã bắt đầu cảm thấy đuối sức , cụ thể là qua các kì thi quốc tế mình có cơ hội tham gia. Chúng ta không thể hô hào suông trong khi cơ sở hạ tầng vẫn còn kém, nền giáo dục đang nhức nhối, chất lượng cuộc sống quá thấp... Có lẽ cần tập trung giải quyết những cái đó trước tiên hơn là ra sức chạy đua để có được những con số phát triển ấn tượng
Có một so sánh mà trong nhà trường mọi người hay gặp: nếu làm nông nghiệp được 1 phần thì công nghiệp sẽ được 2 phần, còn dịch vụ là 9 phần. Nó được dẫn ra để "dụ" mọi người lao vào công nghiệp, dịch vụ . Nhưng điều đó có phần không đúng. Một chiếc bánh giá giá chỉ 1000đồng, nhưng nếu xây dựng được một thương hiệu tốt thì hoàn toàn có thể bán được với giá 1$. Và nếu bán ra được với số lượng lớn, lợi nhuận công ty hoàn toàn có thể ngang ngửa với những hãng khổng lồ bên các ngành khác điện tử, viễn thông . Có thể xem nó là mô hình kết hợp giữa nông nghiệp và dịch vụ, và (1 + 9) / 2 = 5 > 2 là điều ai cũng có thể thấy được. Nếu xây dựng mô hình này thành công, nó cũng có thể giúp VN có được tốc độ phát triển cao, thậm chí còn rất cao, nhưng hơn hết nó còn góp phần nâng cao chất lượng cuộc sống của người dân nữa
Cuối cùng dẫn đến việc xây dựng thương hiệu. Vấn đề quan trọng nhất để thành công theo mình nghĩ là làm sao phải liên kết được ba phía: nguồn cung cấp từ phía người dân, những chính sách ưu đãi và ủng hộ từ phía chính quyền địa phương, vốn và công nghệ nước ngoài. Với những kiến thức tích lũy được trong những năm đại học và một khả năng về CNTT, mình thấy hình như mình ...có thể giải quyết được vấn đề này . Vậy tại sao lại không thử một lần? Chỉ cần thành công được bước đầu, mình tin rằng mình sẽ có thể thuyết phục được nhiều người giỏi và tâm huyết quay về cùng hợp sức với mình thay vì làm cho những công ty nước ngoài hiện nay. Và giấc mơ về một tập đoàn đa quốc gia của những người trẻ thế hệ 8x sẽ có thể bắt đầu cất cánh
Nhưng trước mắt cần phải đẩy nhanh tốc độ trang bị các kiến thức về luật và kinh tế. Có lẽ đã sắp đến lúc mình phải dũng cảm và mạnh dạn hơn để thực hiện một bước nhảy mạo hiểm trong cuộc đời . Cho dù có thành công hay thất bại, chắc chắn mình sẽ đều cảm thấy hạnh phúc và tự hào chứ không phải xấu hổ về những điều mà mình đã "nổ" với mọi người trước đây