
Mấy tháng gần đây tôi có thêm một niềm vui mới. Vào mỗi buổi tối sau những giờ làm việc mệt mỏi, tôi đều tìm đến các rạp chiếu phim để thưởng thức những bộ phim mới nhất trong tuần. Khi đã coi hết phim ở rạp, tôi còn về tìm xem lại những bộ phim của những tháng trước đây
Trong các thể loại phim được trình chiếu thì có lẽ phim Mỹ phải chiếm đến 80% lịch chiếu ở các rạp. Tiếp đến là phim Trung Quốc, Hàn Quốc, thỉnh thoảng lâu lâu lại xuất hiện một vài phim Việt Nam. Phải công nhận các bộ phim ngày càng được trau chuốt một cách công phu hơn, hấp dẫn khan giả hơn. Không chỉ đơn thuần mang tính giải trí, nhiều bộ phim còn có những giá trị nhất định mà tôi cảm thấy mình có thể học hỏi. Nếu như những bộ phim Mỹ giúp tôi hiểu thêm nhiều về văn hóa Mỹ, cách action kiểu Mỹ
Đó là vệ nội dung, còn về kinh phí làm phim cũng thật kinh khủng. Hầu hết các phim lớn của Mỹ đều có kinh phí ít nhất từ 100 triệu USD trở lên, một số phim đặc biệt còn lên tới 200-300 triệu, thậm chí còn cao hơn nữa
Tất nhiên kinh phí bỏ ra lớn thì lợi nhuận cũng không hề nhỏ. Hầu hết các film thành công đều đạt doanh số gấp trung bình 2-3 lần kinh phí bỏ ra. Đó là chưa kể còn việc phát hành DVD, các sản phẩm ăn theo...
Trông người mà nghĩ đến ta. Có lẽ cũng như CNTT, điện ảnh Việt Nam vẫn còn bị lạc hậu khá xa so với trình độ chung của thế giới. Tuy nhiên gần đây đã dần có được những điểm sáng đầu tiên. Một trong những số đó phải kể tới Dòng máu anh hùng, một cú hích thực sự của điện ảnh Việt Nam
Đối với riêng bản thân tôi, một khán giả Việt Nam bình thường, thì những bước đi như vậy thật đáng trân trọng và khiến tôi cảm thấy thực sự tự hào