Thứ Tư, 27 tháng 9, 2006

The Research World: Where is my standing?

Today, a group of Korea professors from Sungkyunkwan came to my university. The aim is to give some information about their university and to attract students to follow the research Master/PhD at their labs in Korea Image.

Sungkyunkwan is one of the largest universities in Korea, with a history more than 600 years. This is the only university supported by the King and it has also received lots of money from many companies and organizations. For example, their Communication Engineering Department has a strong financial support from Samsung Electronics - one of the top world companies in Semiconductor.

Although I'm not interested in Computer Engineering but I still went to attend the talk to get some information about this field. And I've got lots of things, not only the advanced technologies but also something about Korea economy. And I wonder why Korean professors want to attract Vietnamese students instead of choosing students direct from their country.

And I continue to think... If our society is a tree, the research will be the root of that tree. There are many branches of the root and there are also many small branches in each branch and so on... It's not easy to find a person interested in a very small branch, even in the world having more than 6 billion people. And maybe it's the main reason make Korean professors go to Vietnam to find talent students, offer scholarship to get them worked for their labs, and also Korean economy.

And I think about Vietnam. What is the shape of Vietnam tree? I don't want to talk about it because it usually makes me sad Image. Many my friends told me "You are so lucky because you study about IT". What a funny thought! I must say to them that "If you want to get a high salary job in Vietnam, IT is a good choice for you. But if you want to study and to work with all your enthusiasm, there is no place for you in Vietnam".

At this moment, there are only two choices for me after graduate. First, go abroad to work for a company to continue my dreams. Second, continue to live in Vietnam, but I should ...change my job to others such as: business, banking... Are there other choices for me? I remember information I got from the Internet: The only thing can quickly lift a country out of poverty is the good government. Oh, I regret not studying about economic, politics.... Image If I had chosen them, I could have done lots of things...

But knowing much no longer makes me pessimistic like before. It helps me continue consolidating myself and realize my standing in the world, so I can make a good decision for my future.

Finally, for me, life is a chain of problems I must solve. The more obstacles I overcome, the happier I am. Hope in my whole life, this opinion will never be changed Image

Chủ Nhật, 24 tháng 9, 2006

The secret of Emotional Intelligence



Have you ever though what is the most important thing account for the success of a person in the society? Intelligence? No, most of successful people are not intelligent. Communication skill? Yeah, good answer but we want to get the more general, and the answer here is Emotional  Intelligence (EI) Image


Maybe you will be very surprised when knowing that EI accounts for more than 50% of the job performance, especially in  management positions, it accounts for 80%. It's also more important than IQ plus technical experience. But what is Emotional Intelligence? Basically, EI includes 4 levels


- Self-awareness: Can you identify your own emotion and tendency?
- Self-management: Can you manage them?
- Social-awareness:  Can you identify the emotion and tendency of people around you?
- Relationship management: And can you manage them?

All of them seem to be difficult to understand? Practically, how can we benefit from EI? For example, an IT engineer likes me Image. Well, besides the techniques, if i can identify and understand myself clearly, i can easily find what I'm still lacking of and try to improve them. In the work, if i understand what the people need, i can develop exactly what they want. And it makes explanation for the success of many big companies in the world such as: Google, Microsoft... those have a very good vision about the future.

Finally, some of my friends told me that "Ngon, you are trying to change myself, aren't you?". Haha, I never think about that. But if it was true, they would achieve 3rd level of EI  because having realized what I'm doing Image. And because succeed in changing themselves, so I get the most highest level and it's very likely for me to become a good manager in the future Image

Thứ Sáu, 22 tháng 9, 2006

Right here waiting for you



Up to now, I rarely listen to English songs because I have a feeling that English songs don't have much emotion as Vietnamese songs do. But today, one thing has made my opinion change, the song "Right here waiting for you". It's so wonderful that it has made me cry Image

Richard Mark sang the song warmly. He took everybody into a sad story, where there were a boy and a girl Image. Because of some reasons, the girl had gone far, far away... left the boy alone with an eternal love. The boy missed the girl so much, but he can’t come to the girl. The only thing he could do is singing to express his feeling and hope one day; the girl will come back to him...

Wherever you go
Whatever you do
I will be right here waiting for you
Whatever it takes
Or how my heart breaks
I will be right here waiting for you
.....
.........................

If you never listen to this song, I hope you will like it
http://nghenhac.info/videoclips_pm.asp?iFile=29559&iType=28


Thứ Năm, 21 tháng 9, 2006

How to compare the standard of living?



What do you do if one of your fiend ask you to help him compare the standard of living between two countries such as Thailan and Vietnam Image?  Maybe you will tell him to use the "GDP per capita" , which is the avarage value a person earns in one year. But this method is inappropriate. Why? Look into an example

100$ in Vietnam can help you have a good living in one month. But with the same amount of money in US, you cannot pay for one-month house renting. And it's very clear that $100 in Vietnam is more valuable than 100$ in US.

So how can we compare the standard of living? That's PPP - Purchasing Power Parity, the amount of goods a person can afford to buy with his income. Below are PPP/GDP of some countries.
 
US                    41399$ / 42000$
Japan              30615$ / 35757$
Malaysia       11201$ / 5042$
Thailand       8368$ / 2659$
China              7198$ / 1709$
Vietnam        3025$ /618$

And it is quite easy to infer from figures above, the standard of living in US is 13 times more comfortable than in Vietnam Image, follow by Japan, Malaysia, Thailand, China with 10 / 3.7 / 2.6 / 2 times than Vietnam. Maybe it the main reason make many Vietnamese immigrate to US  Image

Final question, how do people calculate the PPP index? Unfortuanately, I do not study about Finance, so I cant help you answer it Image. But a completed answer can be easily found on Wikipedia.org

Thứ Ba, 19 tháng 9, 2006

Put myself in an English environment



I have learned English for more than 10 years, but my English is not as good as it should be, maybe because of the method. Up to now, all my English classes are just for examination Image. Hichic, I must find another way to learn it efficiently. And I decided in the next 4 months, I will put myself in an English environment, so that I can practice it everytime and everywhere I can

- Reading : Give up all Vietnamese version of
daily newspaper such as: Tuoi Tre, Thanh Nien... and change to Thanh Nien daily, Vietnam News, Google News... In addition, every two days, I will get information about one country on the Wikipedia.org. Now I have finised reading about US, China. It's too interesting for me to continue and maybe after this semester, I will have an overview about all countries in the world Image


- Writing : Learn more about English grammar on BBC and how to write a good English essay. Try to practice writing in English as much as possible. As a result, from now on, all my blog will be written in English. (Hichic, so sad because writing in Vietnamese make many people visit my blog Image)

- Listening : I have found two good resources to help me improve my listening. News everyday on Special English and BBC English News. I will also buy an USB Humax driver (about 80$) so that I can watch cable TV on my laptop.

- Speaking : Practicing this skill is the most difficult. Maybe I should take an English class with a foreigner teacher to have an environment to speak. Besides that, I will join an English club on Sunday at the Youth Centre, attend many English seminars and trying to talk with all my friends in English. So all my close friends, please prepare...Image


OK. That's a good plan. Hope that after this semester, my English will be good enough for me to watch an English film and work in an English speaking country Image

Thứ Sáu, 15 tháng 9, 2006

Cảm xúc bất chợt...



Không hiểu sao tối nay mình lại nhiều cảm xúc đến vậy, những kỉ niệm, hình ảnh trong quá khứ cứ liên tiếp hiện về...

16 năm trước... Một trong những ngày hạnh phúc nhất của đời mình. Xúng xính trong bộ đồng phục, nhảy tung tăng trên con đường nhỏ đến trường, xuyên qua những hàng bàng mát rượt đang trong mùa thay lá...

Lớp 5... Tạm biệt ngôi trường làng thân yêu gắn liền với những kỉ niệm tuổi thơ tươi đẹp để chuyển lên thành phố. Một môi trường mới hơn cùng những người bạn giỏi hơn, xen lẫn phần nào sự tính toán ích kỉ cá nhân.

Lớp 10... Một thoáng phân vân với một chút lưỡng lự. Toán học hay máy tính? Gia đình hay bản thân? Tiếp tục đam mê hay một cánh cửa đại học thênh thang... Cuối cùng mình cũng đã đủ dũng cảm để đi theo điều trái tim mình mách bảo.

Lớp 13... Lên đại học... Không còn những cảnh êm đềm, thanh bình như hồi sống với gia đình nữa mà thay vào đó là một môi trường khắc nghiệt, nơi mà nhiều lúc mình có cảm giác như tình cảm giữa con người với nhau đã không còn

Lớp 14... Lần đầu tiên đặt chân ra khỏi đất nước Việt Nam... Thuyết trình giữa một hội trường lớn hàng trăm người bằng một giọng tiếng Anh ngọng nghịu... Kết thúc bằng niềm tự hào: "I want to contribute to putting Vietnam on the IT map"...

Lớp 15... Thất bại trong mối tình đầu... Liên tiếp mất điện thoại, xe máy... Một tâm trạng hụt hẫng, cô đơn, tuyệt vọng, không hiểu sao số phận mình lại quá đau buồn như vậy. Nhưng có lẽ cũng chính từ đây mà mình đã thay đổi, thay đổi rất nhiều. Mình đã biết đối xử với bản thân tốt hơn, cũng như quan tâm đến gia đình, bạn bè xung quanh nhiều hơn.

Lớp 16... Thành công nối tiếp thành công. Kết quả của những nỗ lực bản thân, sự thay đối thái độ đới với cuộc sống cùng một quyết tâm "Dù chưa vươn tới bầu trời thì cũng đã đứng dưới các vì sao"

Và hiện nay...
Thế là đã sắp tốt nghiệp rồi mà vẫn chưa có một dự định rõ ràng cho tương lai. Một cảm giác nao nao thoáng một chút lo lắng. Liệu sau khi ra trường, mình có thể tiếp tục theo đuổi được tới cùng những ước mơ của mình nữa hay không?
Dù sao thì mình cũng đã có được một đời sinh viên thật đẹp và hạnh phúc. Sau này cho dù cuộc đời mình có thế nào đi chăng nữa thì có lẽ mình cũng sẽ không bao giờ hối hận vì những gì mà mình đã có được cho đến ngày hôm nay Image

Thứ Hai, 11 tháng 9, 2006

Phục lòng người

Tuần này mình tìm được cuốn sách “Đắc nhân tâm”, một cuốn sách khá hay nói về các kĩ năng giao tiếp. Nói về vấn đề này, mình cảm thấy mình cũng thuộc loại khá, tuy nhiên hình như còn một điều gì đó chưa ổn lắm theo như nhận xét của một số người bạn xung quanh “Có những lúc Ngôn thật đáng sợ”. Do đó mình quyết định mua cuốn này với hi vọng sẽ làm cho mọi người xung quanh ...đỡ sợ mình hơn Image. Sách liệt kê hơi dài dòng nhưng tóm lại chỉ là một vài ý chính mà thôi


1. Luôn cười thật tươi  (Tự đánh giá : 9/10)
: Mình lúc nào mà chả cười Image

2. Quan tâm đến bạn bè một cách chân thành (Tự đánh giá: 5/10) : Hichic, cái này thì tệ quá

3. Nhớ tên bạn bè (5/10) : Còn tệ hơn nữa. Nhiều lúc vẫn còn nhầm lẫn tên bạn bè trong lớp Image

4. Lắng nghe (8/10) : Có vẻ khá tốt, khi lắng nghe một ai đó, mình hay nhìn thẳng vào mắt họ, cũng như cố gắng đặt tâm trạng vào hoàn cảnh của họ xem nếu là mình, mình sẽ hành động như thế nào

5. Nói về những gì họ thích (6/10) : Không biết có cần không, sao giống nịnh bợ quá Image

6. Làm cho họ có cảm giác mình quan trọng (8/10) : Hệ quả tất yếu của vấn đề số 4. Mình cảm thấy rất hạnh phúc mỗi khi một người bạn nào đó nói với mình "Nói chuyện với Ngôn mình cảm thấy tự tin hơn nhiều Image"

7. Chỉ trích một cách nhẹ nhàng (6/10) : Cái này coi bộ khó à, mình mà tức ai là sẽ "nóng" tới cùng. Tuy nhiên gần đây đã cải thiện được đáng kể cái tình đầy khó chịu này.

8. Thuyết phục người khác (7/10) : Ít khi mình có cơ hội thuyết phục một ai đó. Tuy nhiên khi cần thì vẫn có thể làm. Kinh nghiệm là cứ thuyết phục dưới danh nghĩa ...nhờ vả thì sẽ tốt hơn.


Đọc xong cuốn sách, mình có một sự liên tưởng về mối quan hệ giữa con người cũng giống như những chiếc máy tính vậy. Nếu như trong mạng máy tính, các máy cần nối kết với nhau mới có thể hoạt động được thì con người cũng phải như thế, nếu không thì liệu con người có thể tồn tại trên thế giới này? Trong mạng máy tính, những máy được gọi là server chưa chắc đã là những máy có cấu hình mạnh nhất mà bởi nó giữ nhiệm vụ trung chuyển dữ liệu giữa các máy khác nhau. Trong thế giới loài người cũng vậy, một người sẽ chỉ thực sự có ích nếu như anh ta càng có nhiều mối quan hệ với mọi người xung quanh, cũng như có nhiều thông tin và hành động hữu ích.


Ngẫm lại thấy cuộc đời của mình cũng có khá nhiều điều thú vị. Có lẽ nhiều bạn bè mình lại không ngờ rằng chỉ trong vòng 2 năm mình đã thay đổi đi rất nhiều: từ một người lập dị, ít giao tiếp với bên ngoài lại trở thành một người luôn lạc quan, tự tin và giao tiếp khá tốt như ngày hôm nay. Tuy nhiên mình vẫn còn phải phấn đấu nhiều để hoàn thiện bản thân hơn nữa cũng như để trở thành một server trong thế giới phẳng ngày hôm nay Image.

Thứ Tư, 6 tháng 9, 2006

The World Is Flat : Vision for the Future



It took me nearly a month to finish reading "The World Is Flat - a brief history of the 21th century". This is one of the best books I've ever seen. Not only because it has changed my mind, but also broaden my vision for the future Image.

The most useful thing I gain from the book is the anwser for the question: How to join the flatting world? In general, it's also the way for Vietnam to catch up with other developing countries. The answer includes three steps:
1. Good infrastructure
2. Good training
3. Good management

Perhaps it's too difficult to understand. A real example is How to establish a good company? First the company should have a good Internet and phone connection for the employees to exchange information. Second, the employee can only work well if they have a good training. Third, the company must have a group of people with a management skill to control the whole company.

How many elements Vietnam having now?
- Infrastructure : Very bad, the connection is not good and not stable
- Training : Lots of articles on many newspapers in the recent days mention about it, so it's no need for me to repeat
- Management : very big problem. For example, looking into all state-owned company in Vietnam now.

Although Vietnam is still lacking lots of things, it seems that many people don't realize it or they know but don't want to change anything, especially change themselves. Hichic, how many years will it take for Vietnam to become a developing country?
Image

But I'm not sad  anymore. Althought I cannot change this society, change the city where I live...  but I find out that I can change myself, my family and some of my friends around Image. Good people will make a good society. Do you agree with me?

Facebook Twitter Hot! Delicious Digg Favorites More