Thứ Bảy, 21 tháng 4, 2007

Chuẩn bị cho một bước nhảy



Tuần này thời tiết nóng quá, thấy ai cũng có vẻ mệt mỏi, mình cũng chẳng làm được gì cả . Rảnh rỗi không biết làm gì nên ngồi suy ngẫm về cuộc sống. Tự nhiên một ý nghĩ chợt đến trong đầu, không biết một cuộc sống hạnh phúc với mình sẽ là như thế nào nhỉ? Khoan nói những cái to tát xa xôi về mặt tinh thần, cứ cụ thể bằng vật chất trước cái đã . Đó là

1. Một căn nhà khang trang, đầy đủ tiện nghi và ở gần với gia đình
2. Một môi trường sống thoải mái, không ồn ào và không ô nhiễm. Kết hợp giữa không khí làng quê với sự tiện nghi trong thế giới hiện đai
3. Được ăn ngon mặc đẹp
4. Được hưởng một nền giáo dục cũng như chăm sóc y tế tốt
5. Làm đúng công việc mình đam mê
6. Những dịch vụ giải trí lành mạnh vào thời gian rảnh: thể thao, cinema, trò chơi cộng đồng...
7. Thường xuyên được đi du lịch đây đó mở mang kiến thức

Hình như là hơi bị nhiều . Tuy nhiên có lẽ đây cũng là ước muốn của rất nhiều người khác. Vậy thì tại sao mình không hướng những cái đam mê của mình vào những công việc phục vụ cho mục đích ở trên. Như vậy thì không chỉ mình cảm thấy vui vẻ mà cuộc sống của mình cũng như những người xung quanh mình sẽ từng bước được cải thiện

Trong những năm qua Việt Nam luôn tìm mọi cách để đẩy nhanh tốc độ phát triển kinh tế, các tỉnh đua nhau cạnh tranh giành đầu tư từ nước ngoài. Và hình như chúng ta đang bắt đầu đi vào lối mòn của Hàn Quốc, Trung Quốc, Thái Lan.... Để có được sự phát triển nhanh, đã có lúc họ phải trả giá bằng chính chất lượng cuộc sống của người dân và phải mất rất nhiều thời gian mới có thể khắc phục hậu quả này. Nhận ra điều đó nên họ đang tìm cách chuyển các công việc nặng nhọc và hại sức khỏe sang các nước kém phát triển hơn họ. Tất nhiên Việt Nam là nước nghèo nên phải chấp nhận đầu tư để đẩy nhanh sự phát triển. Nhưng đã đến lúc chúng ta phải có sự chọn lọc các dự án đầu tư và tự tìm ra một hướng đi nếu không muốn suốt đời chỉ theo sau lưng nước khác và trở thành bãi rác công nghệ của thế giới

Trong thời đi học, đã nhiều lần mình được dạy rằng: muốn phát triển chúng ta phải tiến vào công nghiệp, phải tiến sâu vào lĩnh vực tri thức. Nhưng thực sự mình đã bắt đầu cảm thấy đuối sức , cụ thể là qua các kì thi quốc tế mình có cơ hội tham gia. Chúng ta không thể hô hào suông trong khi cơ sở hạ tầng vẫn còn kém, nền giáo dục đang nhức nhối, chất lượng cuộc sống quá thấp... Có lẽ cần tập trung giải quyết những cái đó trước tiên hơn là ra sức chạy đua để có được những con số phát triển ấn tượng

Có một so sánh mà trong nhà trường mọi người hay gặp: nếu làm nông nghiệp được 1 phần thì công nghiệp sẽ được 2 phần, còn dịch vụ là 9 phần. Nó được dẫn ra để "dụ" mọi người lao vào công nghiệp, dịch vụ . Nhưng điều đó có phần không đúng. Một chiếc bánh giá giá chỉ 1000đồng, nhưng nếu xây dựng được một thương hiệu tốt thì hoàn toàn có thể bán được với giá 1$. Và nếu bán ra được với số lượng lớn, lợi nhuận công ty hoàn toàn có thể ngang ngửa với những hãng khổng lồ bên các ngành khác điện tử, viễn thông . Có thể xem nó là mô hình kết hợp giữa nông nghiệp và dịch vụ, và (1 + 9) / 2 = 5 > 2 là điều ai cũng có thể thấy được. Nếu xây dựng mô hình này thành công, nó cũng có thể giúp VN có được tốc độ phát triển cao, thậm chí còn rất cao, nhưng hơn hết nó còn góp phần nâng cao chất lượng cuộc sống của người dân nữa

Cuối cùng dẫn đến việc xây dựng thương hiệu. Vấn đề quan trọng nhất để thành công theo mình nghĩ là làm sao phải liên kết được ba phía: nguồn cung cấp từ phía người dân, những chính sách ưu đãi và ủng hộ từ phía chính quyền địa phương, vốn và công nghệ nước ngoài. Với những kiến thức tích lũy được trong những năm đại học và một khả năng về CNTT, mình thấy hình như mình ...có thể giải quyết được vấn đề này . Vậy tại sao lại không thử một lần? Chỉ cần thành công được bước đầu, mình tin rằng mình sẽ có thể thuyết phục được nhiều người giỏi và tâm huyết quay về cùng hợp sức với mình thay vì làm cho những công ty nước ngoài hiện nay. Và giấc mơ về một tập đoàn đa quốc gia của những người trẻ thế hệ 8x sẽ có thể bắt đầu cất cánh

Nhưng trước mắt cần phải đẩy nhanh tốc độ trang bị các kiến thức về luật và kinh tế. Có lẽ đã sắp đến lúc mình phải dũng cảm và mạnh dạn hơn để thực hiện một bước nhảy mạo hiểm trong cuộc đời . Cho dù có thành công hay thất bại, chắc chắn mình sẽ đều cảm thấy hạnh phúc và tự hào chứ không phải xấu hổ về những điều mà mình đã "nổ" với mọi người trước đây

14 nhận xét:

PT nói...

Vậy sắp tới Ngôn bán bánh mang thương hiệu Ngondn hả ;;), có gì nhớ kêu tui mở một tiệm bánh nhá :x

hackerdarkrose nói...

Great !

Được hưởng một nền giáo dục cũng như chăm sóc y tế tốt

Cái này em thấy sẽ là con đường của em :)

Phantom (Phân Tôm) nói...

Ngôn suy nghĩ và viết chững chạc quá,rất trưởng thành sâu sắc.
Để có thể trăn trở như thế ắt hẳn phải có vốn sống và va chạm rất nhiều,kiến thức tích lũy rộng.
Hồi cấp 3 thấy Ngôn khó gần,giờ khác quá.
Cứ tiếp tục thế nhé.Chúc thành công!

manvoc nói...

Mình cũng nghĩ như Ngôn,cần phải tập hợp nhiều người thế hệ 8x vào trong một công ty mà ở đó sẽ có niềm đam mê ,lòng tự hào dân tộc và vốn kiến thức sâu rộng sẽ giúp cho chúng ta phát triển nhanh,mạnh,trở thành tập đoàn đa quốc gia hàng đầu thế giới

Ngôn Action++ nói...

@PT: Haha, đó cũng là một ý tưởng. Tuy nhiên còn một số ý tưởng khác nữa. Như là xây dựng các game đánh bài online: Chặt hẻo, bình xập xám, cát tê... :D
@hacker: Em tính đi làm ...giáo viên hay bác sĩ vậy :))

♫ AM ♪♫ nói...

Em sẽ xây dựng thương hiệu ông giữ xe tốt nhất khu vực trên công ti anh,ok!

HIRO&KEN nói...

theo em được biết thì việt nam mới có vài chục tập đòan,nhưng chỉ có 3 tập đòan mạnh :Vinashin (sản xuất tàu biển),FPT và VNPT.Em học ngành cơ khí và gần như chưa thấy đc 1 công ty cơ khí nào đủ mạnh để coi là tập đòan trong nước thôi ...nhưng đa số các tập đòan trên gần như không có vũ khí công nghệ.đa số là buôn bán sản phẫm ,cung ứng dịch vụ,gia công phần mềm...nghành cơ khí đòi hỏi máy móc thiết bị cực kỳ đắt tiền .với 10 tỉ ,1 sv cntt có thể phát triển thành 1 tập đòan với tài sản gấp rất nhiều lần số đó trong 1 thời gian ngắn .còn với ngành cơ khí chế tạo :10 tỉ thực sự kô nhiều ,do máy móc và trang thiết bị cơ khí rất đắt và để thành lập 1 tập đòan cơ khí cần 1 thời gian dài .em nghỉ anh gấp rút học kinh tế ,luật là rất đúng trong bối cảnh tòan cầu hiện này ,nhưng sẽ tuyệt vời hơn nếu anh có 1 người bạn thân học kinh tế và có tầm nhìn rộng ,sâu sắc ,1 người bạn am hiều luật ,và 1 nhóm bạn say mê cntt và có khả năng theo đuổi đến cùng thì 1 tập đòan cntt thực sự của việt nam sẽ hình thành trong 6 năm nữa.em thấy bên hàn quốc và trung quốc trong những năm gần đây xuất hiền nhiều tập đòan giải trí cụ thể là game online và các dịch vụ trên mạng .em nghĩ giải trí trực tuyến là 1 nhu cầu rất lớn , không biết anh Ngôn nghĩ sao về ứng dụng cntt trong giải trí để xuất khẩu sp sang nước ngòai.em vẫn chưa hình dung vũ khí công nghệ của anh sẽ đánh vào lãnh vực nào.em và mọi ngừơi trong blog của anh cùng tất cả mọi ngời vì đất nước việt nam sẽ ủng hộ hết mình kế họach của anh.và em mong mỏi là cntt sẽ làm thay đổi bộ mắt của đất nước ,còn ngành cơ khí em học xem ra khó tạo được sự thay đổi lớn trong thời gian ngắn.

Ngôn Action++ nói...

@luong son: Cám ơn Sơn nhiều. Hix, xấu hổ quá, không biết có được như lời khen hông nữa. Nhưng mà sẽ tiếp tục cố gắng hơn :)
@manvoc: Cái này không phải là dễ dàng và cũng không phải một sớm một chiều có thể thực hiện được. Tuy nhiên rõ ràng chúng ta vẫn cần phải có một bước khởi đầu :D
@Amit: Hehe, ý tưởng hay đó. Vậy còn chần chờ gì mà không đi ...tập giữ xe từ bây giờ đi chứ :))

Ngôn Action++ nói...

@Thanh Tuan: Đó sẽ chính là những con én của thế hệ 8x :D, anh tin là như vậy. Chúng ta là 8x, vậy thì điều đó đang ở trong tầm tay chúng ta rồi còn gì. Nếu thế thì tại sao lại không cùng nhau tiến lên? Cho dù 10 người mà 9 người thất bại đi nữa, thì hãy hợp sức giúp cho người còn lại. Nếu được vậy thì có lẽ ước mơ về một tập đoàn đa quốc gia của thế hệ 8x sẽ không còn xa nữa.

Ngôn Action++ nói...

@HERO HEART: Cám ơn về những chia sẻ rất thật tình của em. Sau khi đọc anh có một số ý kiến sau

- Để thành công trong xã hội hiện tại, anh nghĩ những người lãnh đạo cần phải có kiến thức liên ngành và một tầm nhìn xa. Và chỉ cần tối đa 2 hoặc 3 người là đủ. Nhìn sang Google, Microsoft, Yahoo... e sẽ thấy điều đó

- Như anh đã nói ở trên, trình độ nhân lực ở Việt Nam hiện nay còn thấp. Được bao nhiêu người theo CNTT mà có đam mê thực sự. Cuối cùng dẫn tới chúng ta chỉ có thể đi coding cho nước ngoài mà thôi.

- Vấn đề tóm lại là chúng ta cần phải hiểu rõ mình sẽ cần phải làm gì trước tiên, trong khả năng có thể và phải có một quyết tâm làm đến cùng. Sau đó mới tính đến những cái xa hơn. Tất nhiên là rất nên tiếp thu ý kiến của những người xung quanh nữa. Đó cũng là lý do anh ...viết các viết bài này. Rất hi vọng sẽ nhận được những ý kiến của em trong các phần sau :)

Tuân Assertive nói...

Em nghĩ đó là sức mạnh của cả dân tộc. Cái mà mình còn thua các nước bạn là tinh thân tiến thủ, vươn cao và vươn xa. Nhìn lại lịch sử của nước ta, chỉ toàn đánh giặc giữ nước, may mắn lắm mới có Hồ Quý Ly mở mang bờ cõi, cải cách kinh tế ... nhưng số này quá ít. Còn những người tài thì hay lánh sự, ở ẩn... Vấn đề là làm sao vực dậy tinh thần của cả dân tộc. Một con én không làm nên mùa xuân, nhưng cần có con én đầu tiên dẫn đường...

The Phong nói...

Mình đánh giá cao những suy nghĩ và quan điểm của Ngôn, mặc dù có 1 số điểm không đồng tình lắm nhưng ko thành vấn đề, nếu 8x ai cũng tích cực và bén như thế này thì còn lo gì nhỉ :)

SF++ nói...

@ngondn : "Và chỉ cần tối đa 2 hoặc 3 người là đủ. Nhìn sang Google, Microsoft, Yahoo... e sẽ thấy điều đó". Rất chính xác, và các Venture Capital của SValley cũng thích mô hình 2,3 người hơn khi quyết định đầu tư.

Tuân Assertive nói...

Em tin anh Ngôn sẽ thực hiện được những gì anh đã nói, chỉ có con đường tiến lên và làm việc tích cực hơn mới theo kịp bạn bè (các nước bạn).

Đăng nhận xét

Facebook Twitter Hot! Delicious Digg Favorites More