Chủ Nhật, 15 tháng 4, 2007

Con đường kinh tế



Tuần vừa rồi gặp một số chuyện không vui . Từ lúc vô đại học đến giờ mình đã gặp không ít chuyện kiểu như vậy rồi. Từ những lời chê bai, đố kị, xúc phạm cho đến những hành động chèn ép, chơi sau lưng người khác. Nhiều lúc mình tự hỏi tại sao lại có những con người Việt xấu xí đến như vậy? Nhưng rồi từ từ mọi chuyện cũng qua và mình lại biết cách tự động viên mình đi về phía trước . Nếu cứ phải sống dựa trên lời nói của người khác thì rốt cục mình sẽ chẳng là ai cả, tốt nhất là cứ quên đi tất cả và coi như nó chưa từng xuất hiện trên đời.

Quay trở lại công việc, hầu như mọi thời gian rảnh lúc này mình đều tập trung cho việc nghiên cứu ...kinh tế chính trị cả . Chủ yếu dựa vào Google, Wikipedia và những kiến thức mình tích lũy được sau những chuyến đi. Mình cảm thấy hình như lĩnh vực này có một sự hấp dẫn mạnh mẽ đối với mình, thậm chí còn hơn cả niềm đam mê mình dành cho tin học trong suốt thời cấp 3 và những năm đại học nữa

Và điều đó đã khiến suy nghĩ mình thay đổi rất nhiều chỉ trong vài tuần. Trước đây như nhiều người khác, mình cũng nghĩ rằng công nghệ thông tin và ngoại ngữ sẽ là những thứ quyết định trong một nền kinh tế trí thức. Nhưng thực ra không phải là như vậy, xét cho cùng đó cũng chỉ là những công cụ mà thôi . Cái quan trọng là cần phải có một sự nhận thức đứng đắn đối với những gì đang diễn ra xung quanh để từ đó hình thành nên một tầm nhìn về tương lai, định hướng cho chính bản thân mình. Sẽ rất tuyệt vời nếu bạn là một người giỏi về công nghệ, nhưng sẽ còn tuyệt vời hơn thế nữa nếu bạn có thể sử dụng nó để đem lại những thành quả cụ thể và giúp ích được cho mọi người xung quanh

Ngẫm lại mới thấy hồi sinh viên mình thật là may mắn: được đi đến nhiều nơi thú vị, tiếp xúc với những con người khác nhau... Điều đó đã giúp mình có được một suy nghĩ rất thoáng về những gì đang diễn ra xung quanh. Những điều đó tưởng chừng đơn giản nhưng thực ra lại rất quan trọng. Bởi một số lần mình tự hỏi tại sao người nước ngoài mặc dù không thông minh bằng Việt Nam nhưng cuối cùng họ luôn là người thành công hơn. Đơn giản là bởi vì họ có điều kiện đi nhiều nơi, nên họ thực tế hơn và thoáng hơn trong suy nghĩ. Còn thế hệ 8x Việt Nam như một số người mình được biết, họ rất thông minh, hoài bão và nhiều khát vọng, nhưng cuối cùng đa số đều bị gục ngã hoặc nếu thành công cũng chỉ giới hạn, đơn giản là bởi họ vẫn còn thiếu đi một tầm nhìn

Nếu nhìn Việt Nam dưới con mắt người bên ngoài thì mới thấy chúng ta thật nhỏ bé làm sao. Trong khi các nước khác đang tìm cách ổn định tốc độ phát triển cũng như giải quyết những vấn đề xa hơn trong tương lai thì chúng ta vẫn đang còn luẩn quẩn trong công việc quản lý để giải quyết những vấn đề do chính chúng ta gây ra như: kẹt xe, xây dựng trái phép, ô nhiễm môi trường... Nhưng chính từ đó mà mình thấy được rằng hóa ra mình có thể làm được rất nhiều điều để góp phần đưa cái xã hội này ngày một tốt đẹp hơn . Mình có thể tham gia vào một công ty nhỏ để cùng giúp nó lớn hơn, hay tham gia vào một công ty lớn để góp phần mở ra một hướng đi hoàn toàn mới, hoặc mình cũng có thể làm cầu nối giữa những Việt Kiều có vốn, công nghệ và tâm huyết với những cấp quản lý Việt Nam vẫn đang còn loay hoay tìm đầu ra, hoặc đơn giản hơn là xây dựng thương hiệu cho những món ăn Việt mà mình yêu thích để hướng tới xuất khẩu... và có lẽ còn rất nhiều thứ khác nữa

Tuy nhiên đó là những dự định tương lai và xét cho cùng đều không phải là những thứ mình phải làm bằng được, quan trọng là lúc nào mình cũng cảm thấy vui vẻ hạnh phúc . Trước mắt vẫn phải tiếp tục công việc hiện tại cũng như hoàn thành mục tiêu con số du lịch 10 nước trong năm nay. Chỉ cần thêm Campuchia, Singapore, Malaysia là xong rồi

12 nhận xét:

Mun nói...

Be strong! Du sao thi nguoi tot cung nhieu ma. :)

metalari nói...

Người Việt Nam không thông minh hơn người nước ngoài, trái lại, theo thống kê về chỉ số IQ thì trí tuệ trung bình của Việt Nam thấp hơn 100 điểm (100 điểm được coi là mức trung bình để xây dựng bộ test IQ)

PT nói...

còn hơn nửa năm nữa mới hết 1 năm N ah, từ từ mà đi thôi, và nhớ mua quà cho bạn Tra nhé :D

HIRO&KEN nói...

iq là hình thức đánh giá khả năng theo tiêu chuẩn định sẵn .còn khả năng con ngừơi là vô tận .anh ngôn cũng hám hố kinh doanh quá nhờ ^^ .em nghĩ ngừơi việt nam có nhiều người cực kỳ nổi bật,thể hiện qua các kì thi quốc tế.nhưng sự phát triển của 1 cuộc gia còn rất nhiều thứ khác ,không chỉ là riêng lẻ các cá nhân xuất sắc .trong đó em thấy ấn tượng nhất là hai nước đức và nhật bản .họ đã gắn kết được con người với nhau. tinh thần cầu tiến,tinh thần làm việc của họ mình còn thua rất xa.hitler là 1 độc tài,nhưng kơ ai phủ nhận tài năng gắn kết dân tộc của hitler ,điều khiển cỗ máy chiến tranh trong tay 1 cách hòan hảo.còn anh ngôn,em thấy anh có rất nhiều ý tưởng giúp ích cho đất nước ,em không biết anh đã có ai sát cánh chứa?. dù gì đây cũng chỉ là ý kiến riêng của cá nhân em .

Ngôn Action++ nói...

@metalari: Ủa vậy hả. Anh Nam kiếm thông tin đó ở đây vậy?
@Mun: Thx nhiều nhé :)
@HERO: Em nói đúng đó. Cái vấn đề chính ở đây là cái tôi của người VN rất lớn, đa số chúng ta đều thích nhìn cái lợi trước mắt. Do đó mình phải có cái đó rồi mới hẵng đứng ra kêu gọi và chỉ cần những người bạn thân là đủ rồi, không cần cái kiểu lớn về số lượng nhưng bên trong rỗng tuếch, ko có thực lực.
@PT: Haha, tui sẽ cố gắng ...nhớ :))

beta nói...

co cai t dong y, co cai k dong y. Nhung ghi nhan nhung suy nghi tich cuc cua N.

mitdac nói...

Em đi xuyên Đông Dương bằng xe máy hả? Chúc mừng. Hồi còn ở Hà Nội, anh dự tính đi xuyên Việt bằng xe máy mà không thực hiện được. Bây giờ vào Sài Gòn việc lung tung quá, nên chắc giấc mơ đó chịu rồi. Nhưng thời gian tới, nếu có kha khá tiền và làm xong dự án thì hy vọng đi bụi khắp Đông Dương. Phải đi thì mới biết thiên hạ đi trước ta làm ăn thế nào để còn học hỏi chứ.

huynhtoi2007 nói...

Chia sẻ với em những điều thực lòng, rất đúng hướng. Cần được khai phóng về phương pháp tư duy, các kỹ năng của em mới có thể cất cánh. Người ta hay nghĩ kinh tế chính trị là khô khan, là "chính trị"; thực ra, đó là phép dùng vũ khí của hiệp sĩ. Hiệp sĩ có vũ khí tốt, nhưng thắng lợi là do ở việc biết cách đánh. Anh tin ở em, và luon mong sự thành công của em.

PHAN VĂN TÚ nói...

Bài toán cuộc sống hiện nay cần có kiến thức liên ngành. Suy nghĩ của Ngôn như thế là đúng. Em có thế mạnh ngoại ngữ và hiểu biết công nghệ (trong đó có phương pháp tư duy) nên sẽ dễ dàng đi tắt đón đầu để chiếm lĩnh kiến thức hơn thế hệ U40 của tụi anh phải mò mẫm.

PHAN VĂN TÚ nói...

Viết thêm: Với tư cách là nhà báo giới thiệu về em, anh rất mừng trước trăn trở ấy của em. Anh chợt nhớ có một lần, vào đêm giao thừa 2000 thì phải, bấy giờ anh làm tổng đạo diễn cầu truyền hình giao thừa, em là "nhân vật" trong chương trình. Khi bắt em phải chờ suốt 1 thời gian dài ở đền Nguyễn Hữu Cảnh để vào cầu, sau đó em ra về không một lời cám ơn của BTC (vì anh thì ở phim trường) anh cứ áy náy mãi. Sau này có gặp em lần trao giải nhân vật được báo chí bình chọn (hình như năm 2005), anh định nói chuyện đó nhưng sau đó lại thôi...

Ngôn Action++ nói...

@mitdac: Thôi 30/4 này đi luôn đi anh :D
@beta: Thanks!
@phantu: Cám ơn anh Tú nhiều. Còn chuyện hồi đó thực ra trong lúc chờ em đã ...đi chơi. Ai dè ham chơi quá nên quên mất tiêu, lúc về thì chương trình đã hết rồi :((

zim nói...

chị cũng đặt mục tiêu đi 10 nước, giờ thì hơn rồi, hihi, nhưng mà chị bảo này, chị tự nhận thấy là rất có tầm nhìn chiến lược mỗi tội... lười :P

Đăng nhận xét

Facebook Twitter Hot! Delicious Digg Favorites More